Buổi sáng ngày sinh nhật Bạc Mộ Vũ, nàng vừa thức dậy liền nhìn xem tin nhắn trong điện thoại của Giang Trần Âm, nó bị tin nhắn của mọi người đè xuống tận dưới cùng.
“Sinh nhật vui vẻ, tối nay gặp.”
Một tin nhắn rất đơn giản, cũng là người sớm nhất gửi tin chúc nàng.
Cho dù chỉ là vài chữ ít ỏi như thế, nhưng bởi vì ngày thường Giang Trần Âm luôn dùng nét mặt dịu dàng và giọng nói mềm nhẹ cho nên vào giây phút này cũng đã đủ khiến cho nàng liên tưởng đến một Giang Trầm Âm đang vươn nụ cười nhàn nhạt nói với nàng câu này.
Nàng bắt đầu không thể chờ nổi đến buổi gặp tối nay, nàng đã rất lâu chưa ăn sinh nhật cùng Giang Trần Âm. Mấy năm nay, đối với câu chúc “Sinh nhật vui vẻ”, nó không hề là câu nàng muốn nghe thấy, không một ai biết nàng có bao nhiêu mong muốn gặp được Giang Trần Âm, muốn mặt đối mặt nhìn nhau, từ miệng Giang Trần Âm nói ra những chữ này.
Sự chờ mong như thế, chỉ bằng một tin nhắn sao có thể lắp đầy.
Cũng may, từ giờ đến tối cách không xa.
Bạc Mộ Vũ xoay người xuống giường nhanh chóng rửa mặt, thay quần áo, chỉnh tề mặc vào sau đó mở cửa đi ra.
Diệp Hạ Lam đã sớm ở phòng ăn chờ nàng, đoán rằng khi nàng đi làm thì một bát mì chắc sẽ vừa kịp sẵn sàng.
“Mẹ, buổi sáng tốt lành, con đi làm đây.” Bạc Mộ Vũ không ngừng bước muốn đi thẳng ra ngoài.
“Tiểu Vũ, đứng lại!” Diệp Hạ Lam cầm bát mì đặt lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-thanh-ky/1189179/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.