Ánh mắt Vu Nhàn Chỉ không nhúc nhích, hồi lâu, chỉ nhàn nhạt nói: "Lý Kiên có hơn mười con trai, trong đó không thiếu người xuất sắc, Lý Hiền tuy là con vợ cả, Lý Kiên cũng không có ý cho hắn tập tước, cái danh xưng" thế tử ", bất quá là có ý tôn kính mà thôi. Mà nay hoàng thượng sắp đại hôn, Bình Tây vương không mang theo người ngoài, nhưng lại muốn thất thế tử này vào kinh, trong đó nhất định có mưu đồ. Chén thuốc là ta sai người mang đến, đề phòng một chút cũng không sao."
Lời hắn nói hết sức thản nhiên, tựa như chẳng qua chỉ là một việc không quan trọng.
Nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, lại khiến cho lòng người cảm thấy sợ hãi.
Nơi này không phải Viễn Nam phủ, mà là Tùy cung; Lý Hiền không phải thế tử Viễn Nam vương phủ, mà là Bình Tây vương.
Cách trùng trùng trở ngại, Vu Nhàn Chỉ làm sao có thể an bài người đem chén thuốc kia đưa đến trên tay Lý Hiền?
Hắn kín đáo vô cùng, đã an bài người đưa thuốc tới, chắc hẳn đối với hành động kế tiếp của Bình Tây vương phủ đã có dự liệu, nếu như thế, vì sao khi ta sai người đổ thuốc đi, hắn lại thờ ơ?
Chỉ có một giải thích ------
Cho dù Lý Hiền không uống chén thuốc an thần kia, đi tới tiệc tiếp đón, thúc đẩy ván cờ tối nay, đối với Vu Nhàn Chỉ mà nói cũng không quá ảnh hưởng, dẫu sao hết thảy đều đã ở trong dự liệu của hắn.
Vu Nhàn Chỉ không có gạt ta, hắn quả thật chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-tam-thien/1161921/chuong-7-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.