Bên trong lập tức chỉ còn lại ta cùng tiểu cung nữ này.
Nàng đúng là còn rất trẻ, cẩn trọng đứng một lúc, mới nhớ ra phải rót trà cho ta, nắp trà suýt nữa rơi xuống đất.
Ta hỏi: "Ngươi tên gì?"
Nàng thấp giọng nói: "Bẩm trưởng công chúa, nô tỳ họ Lâm, tên Hàm Yên."
Ta gật đầu một cái, lại hỏi: "Ngươi vào cung lúc nào?"
"Hồi bẩm trưởng công chúa, nô tỳ trúng tuyển mùa thu năm nay, mùa đông vào cung."
Ta ngẩn người, cung nữ Lễ bộ đều vào đầu mùa xuân, nàng trúng tuyển mùa thu, nói như vậy, chính là xuất thân tú nữ, chẳng qua không được đại hoàng huynh vừa ý, ban hoa.
"Vậy cha ngươi có chức quan gì." Ta hỏi, "Hắn đang làm nhiệm vụ gì?"
Lâm Hàm Yên đáp: "Hồi bẩm trưởng công chúa, phụ thân nô tỳ chỉ giữ chức quan nhỏ, hiện nay chỉ là--------"
Lời còn chưa dứt, bên trong tựa như có người đang rên rỉ.
Lâm Hàm Yên nói: "Công chúa điện hạ, hình như thất thế tử tỉnh."
Lại có âm thanh đứt quãng cách bình phong truyền tới, tựa như nghẹn ngào, lại không hẳn vậy, hàm hồ không rõ, càng giống như kêu la dưới nước, nhưng giọng này đúng là của Lý Hiền.
Ta suy nghĩ một chút, không nhúc nhích, hướng Lâm Hàm Yên nói: "Bổn công chúa bị lạnh, có chút khó chịu, ngươi đi qua nhìn một chút."
Nàng đáp ứng, đi được mấy bước, bước chân có chút loạng choạng, không thể làm gì đành vịn tường lắc đầu.
Ta thấy bộ dạng này của nàng, nhìn chằm chằm bốn phía một cái, lúc này mới giật mình phát hiện mọi vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-tam-thien/1161917/chuong-7-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.