Ninh Tư chết.
Mùa đông càng thêm lạnh, tựa như một chậu nước đá dội xuống đầu, lạnh thấu xương gan.
Ta nghe âm thanh mình trầm xuống: "Thi thể đâu?"
Tiểu Tam Đăng ngẩn người: "Công chúa?"
Ta nói: "Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, xác nàng đâu?"
Tiểu Tam Đăng nói: "Nô tài đã sai người đi thăm dò, trước mắt vẫn đang ở Phương Từ Cung, công chúa chi bằng.."
Ta không kiên nhẫn cắt đứt: "Vậy thì đi Phương Từ Cung."
Tiểu Tam Đăng lại ngẩn người, phục hồi tinh thần vội nói: "Trước mắt Phương Từ Cung đang loạn một đoàn, lại thêm Ninh tiểu chủ tự vẫn, công chúa không nên đến dính phải xui xẻo."
Ta cũng không biết nên trách trời thương người hay là cười về cái chuyện hoang đường này: "Tự vẫn? Nàng mới vừa bị đánh hai mươi bản, ngược lại vẫn có khí lực tự vẫn? Bổn công chúa nếu giờ không đi, chẳng lẽ chờ bọn họ đem thi thể chôn xuống đem mọi việc quét dọn sạch sẽ, rồi mới tới bẩm báo một tiếng?"
Phương Từ Cung quả thật loạn thành đoàn, thi thể Ninh Tử đặt trong chính cung.
Thật đáng tiếc dung nhan mấy giờ trước còn tươi đẹp giờ đã tàn héo, vết thương trên cổ chưa kết vảy nhưng đã sớm cứng lại, trên cổ có vết bầm sâu.
Tôn Quý Thái y viện, Phương Thanh Viễn, lúc ta tới đã sớm khám nghiệm tử thi, nguyên nhân cái chết là độc chết.
Ninh Tư sau khi bị phạt hai mươi bản, một cô tử trong Phương Từ Cung mang cho nàng bát thuốc cầm máu, nàng chính là uống bát thuốc này mới chết bất đắc kỳ tử.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-tam-thien/1161905/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.