Vu Nhàn Chỉ mấy ngày gần đây một mực nặng nề. Ta vốn tưởng ta đã trọc phải hắn, trên đường đi gặp nhị tẩu, liền không gần không xa hỏi thăm một chút.
Nhưng hắn đáp: "Nàng trọc ta chắc ít? Nếu chuyện gì ta cũng so đo với nàng, cuộc sống này đúng là không thể sống nổi."
Ta lại đoán tâm trạng nặng nề của hắn chính là do bản tính hắn gây ra, nhưng sau đó lại nghĩ tới ngày này năm ngoái, hắn giả làm Lý Nhàn gạt ta, đoán chừng hắn nhân dịp ta không chú ý, lặng lẽ ôm đồm một chuyện phiền toái đặt ở trong lòng.
Vu Nhàn Chỉ là người tâm tư rất sâu, so sánh ra, nhị tẩu ta dễ đối phó hơn nhiều.
Bầu trời trong xanh, trong phủ tướng quân cây hoa quế xanh um, gương mặt nhị tẩu u sầu ngồi dưới gốc cây quế, bi thương thờ dài nói: "Tiểu A Lục, ta đã nhận mệnh, nên không thể tránh khỏi, ta theo muội hồi kinh."
Ta ngồi xuống bên cạnh nàng, hỏi nàng: "Nếu rơi vào tay nhị ca, tỷ làm sao?"
Nhị tẩu quay mặt đi chỗ khác, bi phẫn nói: "Mười tám năm sau sẽ lại là trang hảo hán!"
Ta lại nói: "Nếu nhị ca không muốn làm thịt tỷ, chỉ muốn cùng tỷ thành thân, cưới tỷ làm Vương phi, tỷ sẽ làm sao?"
Nhị tẩu run lên, nhất thời gương mặt đầy đau khổ nhìn ta, cơ hồ muốn khóc lên: "Đại hoàng huynh muội thì sao? Đại hoàng huynh muội không vì ta làm chủ sao?"
Ừ, xem ra nàng là thật tâm nhận mệnh. Vì vậy ta đứng lên, vỗ vạt áo dính bụi, thư thái nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-tam-thien/1161884/chuong-3-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.