3
Ngày hôm đó, tuyết lớn.
Cung nữ sớm đưa tới áo lông chồn, nói là Thái hậu ban thưởng, để cho ta khỏi cảm lạnh.
Băng qua đường mòn, phía trước chính là phật đường.
Trước Phật đường lại có một thiếu niên đang quỳ, bộ y phục hắn mặc không được dày dặn lắm, tuyết đã mất đầy đầu vai.
Ta nhìn kỹ hắn hơn một chút, thiếu niên hình như có cảm giác, quay về ta trông lại.
Hắn thực sự đẹp mắt, mặt mày thâm thúy, đôi mắt như sao trời rơi xuống.
Cung nữ cùng ta thì thầm: "Cô nương chớ có cùng Ngũ hoàng tử dính dáng quan hệ, mạng hắn mang “ sát tinh”, tiền đồ xa vời."
Thì ra là hắn.
Ngũ hoàng tử, Cố Cửu Uyên.
Nghe nói ngày hắn xuất sinh đúng lúc gặp thiên tượng dị biến, một đạo mây màu trắng trường hồng xuyên qua mặt trời.
“Bạch hồng quán nhật”, là vận may của Hoàng thất đang bị cướp đi, là điềm không may.
Bởi vậy bệ hạ không thích đứa con trai này, mấy năm qua đối với hắn chẳng quan tâm, gần như vứt bỏ.
Ta thu hồi ánh mắt, miễn cưỡng gật đầu, tiếp tục đi con đường của ta.
Sống lại một đời này, ta không thể có nửa phần sai lầm.
Cố Cửu Uyên đáng thương, nhưng thế thì liên quan gì đến ta.
Nhưng khi ta cùng hắn gặp thoáng qua, gió thổi tới mùi hương hết sức quen thuộc.
Ta khó tin dừng bước.
Gió thổi tung lên vạt áo của hắn, thiếu niên mặt không thay đổi cùng ta đối mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-sinh-bo-de/3601427/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.