🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuộc sống như vậy anh đã kiên trì được ba năm.

Còn cô rời nhà đến Bắc Kinh xa xôi lại trở nên nhát gan và chùn bước.

Lẽ nào vì có anh ở bên nên trong tiềm thức cô mới có thể kiên định hơn sao? Vậy thì đó là sự day dứt như thế nào chứ? Về cô, và về anh?

Lẽ nào là do cô đã làm sai rồi sao?

"Tuyết rơi rồi, Niệm Niệm, chúng ta đi chụp ảnh đi!" Loan Loan dắt tay cô, Trác Thần Viễn đang giơ máy ảnh ở phía trước.

Tuyết rơi lớn, người lại quá đông nên tuyết vừa rơi xuống đã bị giẫm tan rồi, đây không phải là cảnh lí tưởng để chụp ảnh, hơn nữa người qua lại nhiều cũng không chụp được cái gì. Còn cô trong lòng có tâm sự nên cũng không cười nổi đối diện với máy ảnh.

Vì thế cô cười lắc đầu: "Dạ thôi, em hơi mệt, chị và anh Trác cứ chụp đi!"

"Vậy được, em đừng đi lung tung nhé!" Loan Loan buông tay ra, chạy về phía chồng mình.

Đồng Nhất Niệm đứng một lúc, còn Loan Loan và Trác Thần Viễn thì đi ra xa đến chỗ ít người. Từ xa cô có thể nhìn thấy Loan Loan bày ra các tư thế để Trác Thần Viễn bắt được mọi khoảnh khắc hạnh phúc.

Thời tiết rất lạnh, cô vẫn đứng mãi, đứng lâu rồi chân có chút tê liền đi chầm chầm theo dòng người.

Cô nhớ khi đến cung Ung Hòa nhìn thấy ở cửa có rất nhiều cửa hàng nhỏ có bán nến thơm, đồ lưu niệm gì đó, khá có nét đặc sắc của cung Ung Hòa.

Con người cô mua đồ khá

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-lo-huong-bac/999979/chuong-288.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhất Niệm Lộ Hướng Bắc
Chương 288: Ngọc có cảm ứng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.