Chín rưỡi.
Sau khi tan học Đồng Nhất Niệm và Di Đóa đi thẳng về phía bãi đỗ xe thì phát hiện bên cạnh chiếc huyndai nhỏ của Di Đóa có một người đàn ông.
Bước chân Di Đóa dừng lại, đến xe cũng không muốn lấy nữa, kéo Đồng Nhất Niệm quay người rời đi: "Mau đi thôi!"
Đồng Nhất Niệm nhìn thật kĩ, người đàn ông đó chẳng phải là Thành Chân sao?
Thì ra..
Hừ, không thể buông tha cho Di Đóa dễ dàng như thế được! Cô cố ý đơ người ra không chịu đi: "Này, Di Đóa, xe ở bên kia cơ mà!" Cô kéo Di Đóa quay lại.
Vẻ mặt Di Đóa rất bức bách, bỗng nghe thấy một giọng đàn ông truyền đến: "Thư kí nhỏ!"
Sao lại thế, còn không nhớ cả tên của cô ấy, cứ thư kí nhỏ, thư kí nhỏ mãi.
Di Đóa tức giận xoay người lại, nói với anh ta: "Làm sao? Mọi người đều là người trưởng thành, cũng chỉ là trò chơi sau khi say rượu thôi mà, sao phải nghiêm túc thế chứ?"
Thành Chân không dám cười, khi nói chuyện cũng không dám động đậy: "Nhưng.. là lần đầu tiên của cô.."
Di Đóa đỏ mặt: "Cái gì mà lần đầu tiên chứ? Không phải, tôi đến tháng thôi!"
Thành Chân nghĩ rồi lại nói một cách nghiêm túc: "Tôi không áp dụng biện pháp an toàn.."
Di Đóa muốn ngất tại trận: "Đồ trẻ con! Trên thế giới này có một loại thuốc gọi là thuốc tránh thai khẩn cấp, anh có biết không hả?"
Thành Chân mím môi, hai tay đút túi quần rất do dự: "Nhưng.."
"Nhưng cái gì mà nhưng, anh tránh ra, đứng cản đường tôi rồi, tóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-lo-huong-bac/999929/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.