Đêm đến, trong một phòng bao của quán ba nào đó.
Thành Chân nâng cốc: "Nào, đại ca, làm bữa tiệc chia tay cho anh, chúc anh thượng lộ bình an, ngày càng phát triển!"
Lục Hướng Bắc nâng cốc chạm với cậu ta nhưng chỉ tượng trưng nhấp một chút.
Thành Chân thì uống cạn luôn, nhìn rượu trong cốc của anh vẫn gần như còn nguyên liền thấy không vừa lòng: "Không phải chứ, đại ca, không nể mặt chút nào cả!"
Anh dựa người vao xô pha, dáng vẻ lười nhác: "Uống ít thôi!"
"Tại sao? Em còn tưởng anh hôm nay sẽ muốn uống chứ!" Thành Chân khó hiểu nhắc lại chuyện tình cảm không như ý của anh.
Anh cười khổ, không nói gì.
"Đại ca, anh như này là không đúng rồi, rõ ràng là anh gọi em đi uống rượu, bây giờ lại bày ra dáng vẻ này? Hơn nữa ngày mai anh đi rồi, muốn lại tụ tập uống rượu chắc là rất khó!" Thành Chân lảm nhảm, lại rót đầy vào cốc mình.
Lục Hướng Bắc nhắm mắt, ánh đèn phản chiếu vào mắt anh sinh ra nhiều màu sắc, càng có vẻ sâu xa khó dò: "Đi rồi.. lẽ nào không thể quay lại sao?"
Thành Chân ngây ra rồi đột nhiên đấm một quyền vào ngực anh, trong mắt lấp lánh như có chất lỏng đang phát sáng: "Đại ca giỏi lắm! Lại lừa em, lần nào cũng lừa em, lừa gạt nước mắt của em vui lắm sao? Còn tưởng là không gặp lại anh nữa chứ!"
Một sự coi thường hiện lên trên hàng lông mày của anh: "Thành Chân, giống đàn ông một chút đi, chưa từng thấy người đàn ông nào sướt mướt như cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-lo-huong-bac/999897/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.