Di Đóa thần bí chỉ về phía văn phòng cô: "Là hoa đó, một bó uất kim hương đỏ rất to, tình yêu nồng nhiệt như vậy ngoài ngài Lục nhà cậu ra thì còn ai vào đây chứ? Tớ giúp cậu ký nhận rồi mang vào chỗ cậu rồi, cậu làm sao cám ơn mình đây?"
Vậy sao? Đồng Nhất Niệm cười khổ, ngoài dục vọng nồng nhiệt ra thì Lục Hướng Bác chưa bao giờ làm cô cảm thấy nồng nhiệt cả.
Mở cửa văn phòng thấy trên bàn cô đúng là có một bó uất kim hương đỏ rất to, đây chắc chắn không phải là của Lục Hướng Bắc tặng, sáng nay anh ta còn nói những câu như thế kia mà.
Cô lật tìm thì thấy có một tấm thiếp bên trên có viết: Gửi đến Niệm Niệm, tình yêu nồng nhiệt của tôi, bên dưới ký tên là Kiệt Tây..
Tên nhóc này không biết đang giở trò gì nữa!
Đang suy nghĩ thì điện thoại của tên nhóc này gọi đến, vẻ rất muốn ăn đòn hỏi: "Niệm Niệm tình yêu nồng nhiệt nhất của em chị đã nhận được chưa?"
"Kiệt Tây! Cậu điên rồi sao, đùa giỡn cũng có mức độ thôi chứ, cẩn thận tôi nói với chú Sầm đấy!" - Cô bắt đầu mắng cậu ta một trận.
"Niệm Niệm sao chị nỡ làm tồn thương tâm hồn nhỏ bé yếu đuối của em chứ? Em phải khó khăn nắm mới lấy hết dũng khí để bày tỏ tình cảm thậm chí còn mạo hiểm có thể bị ba em treo lên đánh một trận để gióng trống mở cờ tặng đến tận công ty nữa" – Quan trọng hơn là còn cố ý đúng lúc để Lục Hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-lo-huong-bac/999795/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.