Cuộc họp buổi chiều diễn ra rất thuận lợi, Đồng Tri Hành tức ba của Đồng Nhất Niệm rất hài lòng với công tác tháng này. Bản tổng kết mà Đồng Nhất Niệm viết dĩ nhiên được ba khen ngợi, chỉ có Lục Hướng Bắc sau khi đọc tổng kết không biết tại sao lại nhăn mày. Đồng Nhất Niệm không biết anh còn chỗ nào chưa vừa ý.
Tối đến đương nhiên phải về nhà chính ăn cơm. Đồng Nhất Niệm rrất không thích việc này. Ngày cô ghét nhất trong tuần chính là cuối tuần bởi vì phải về nhà gặp mẹ nhỏ và em gái Đồng Nhất Lăng.
Mẹ của Đồng Nhất Niệm qua đời khi cô mới ba tuổi, ba cô, một năm sau thì đi bước nữa, kết hôn với một minh tinh rất nổi tiếng lúc bấy giờ. Khi cô năm tuổi thì có thêm một em gái. Là con gái của mẹ kế, em gái cô từ nhỏ đã trở thành viên ngọc quý trong tay ba mẹ. Còn viên ngọc không có mẹ là cô đã mất đi hào quang chỉ lặng lẽ ngồi một bên nhìn em gái được nhận hết yêu chiều của cha mẹ.
Những gia đình khác thì em gái phải mặc lại những quần áo chị đã mặc qua, dùng đồ đã dùng qua của chị gái. Còn như gia đình của cô thì khác. Tuy rằng chưa đến lượt cô dùng đồ thừa của em gái nhưng ít nhất đồ cô có được đều là do mẹ nhỏ cho em gái chọn trước rồi cô ấy không cần thì mới cho cô. Cô không ngưỡng mộ, sự thật là như vậy.
Đạo lý trẻ con không có mẹ như một ngọn cỏ này cô đã hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-lo-huong-bac/999707/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.