"Sao anh lại làm như vậy? Bọn họ... Rõ ràng đã hối lỗi rồi mà." Đồng Ngữ Hân lớn giọng chất vấn hắn, người kia bị gặng hỏi đến thế nhưng vẫn chỉ im lặng không nói.
Vừa đưa cô về đến nhà, suốt dọc đường cả hai đều im lặng đến cả một lời cũng không nói. Đồng Ngữ Hân nhân từ có thể buông tha cho họ, nhưng hắn thì không thể. Người trong lòng được hắn nâng niu yêu thương, nào ngờ chỉ cách xa một bước chân đã bị người khác chà đạp dưới chân. Hắn thật sự không thể chịu đựng nổi...
Lục Thần sau khi để Đồng Ngữ Hân ngồi xuống giường, hắn đi lấy hộp thuốc trong tủ ra, quỳ một gối nắm lấy tay Đồng Ngữ Hân chuẩn bị thoa thuốc. Trên trán hắn lấm tấm mồ hôi, đầu mày cong lại thành đường, mái tóc đen nhánh ướt đẫm. Bộ dạng hiện tại trông vô cùng thảm hại.
Đồng Ngữ Hân đương nhiên không để ý tới nét mặt của hắn, cô cứ ngồi trên giường mặc cho người kia kéo lấy tay mình bôi thuốc.
Gel thuốc lành lạnh được bôi lên những khớp tay sưng đỏ, bàn tay thon dài giờ đây lại trầy xướt hết cả lên. Người trước mặt vô cùng ân cần dịu dàng chỉ sợ làm cô đau.
Lúc này cô mới chú ý tới nét mặt của hắn, nó tiều tụy đi trông thấy. Còn cho rằng hắn giả bệnh... Nhưng sao cô lại cảm thấy không đúng lắm.
Đồng Ngữ Hân nhỏ giọng nói, cũng kéo lấy bàn tay Lục Thần. "Anh mua lại căn biệt thự đó từ bao giờ thế?"
Hắn vẫn chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-la-em/2930634/chuong-24.html