Người để lại bình luận là một tài khoản tên ‘Lam Râu Mép’, là người dùng mới đăng ký chưa đến mười ngày. 
Cảnh Nguyệt nhìn bình luận này rất lâu, cảm nhận được hơi lạnh từ lòng bàn chân đâm vào lồng ngực, cảm giác lạnh lẽo không tên. 
Cô cầm di động đi thẳng tới phòng thẩm vấn gặp được Sở Từ đang đứng nghe điện thoại ở cửa. 
Cô đứng chờ vài phút để anh trả lời xong điện thoại. 
Sở Từ cúp máy, thấy Cảnh Nguyệt cầm điện thoại trong tay dáng vẻ đăm chiêu, tâm trạng nặng nề của anh cũng đỡ hơn một chút: “Trả lời rồi?” 
Cảnh Nguyệt gật đầu, đưa di động sang. 
Lam Râu Mép: tên T giết tên cờ bạc F, sau đó đi tự thú nhưng cũng không chịu thừa nhận chuyện giết vợ… Sau đó cảnh sát sẽ phát hiện… Tôi nghĩ Đại Đại nên viết theo hướng này. 
Tuy bình luận của hắn chỉ có chữ cái nhưng ai nấy đều biết T là ám chỉ Dao Tri Hành và F là nhắc đến Phùng Đức Hoa. 
Sở Từ trả di động cho Cảnh Nguyệt, rồi báo cô tin tức anh vừa nhận được. 
“Dao Tri Hành thú nhận giết người, cho biết địa điểm, nhưng tại đó không tìm được thi thể của Phùng Đức Hoa.” 
Cảnh Nguyệt và Sở Từ đưa mắt nhìn nhau, trong lòng suy luận theo ba phương hướng. 
Thứ nhất, Dao Tri Hành nói dối, thi thể của Phùng Đức Hoa không ở số 112 đường Hương Giang Nam mà là ở nơi khác. 
Thứ hai, Phùng Đức Hoa chưa chết, hắn giả chết để Dao Tri Hành hoảng sợ bỏ chạy; 
Thứ ba, đã có người xử lý thi thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-chi-tu/424350/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.