Khi lần đầu tiên Trịnh Giải Nguyên nói muốn đi du lịch biển, Tang Niệm chỉ nghĩ cậu đang đùa, vì cậu chỉ nói vỏn vẹn một câu: “Tôi muốn đi lướt sóng, Tang Niệm, bọn mình đi biển du lịch nhé?”
Tang Niệm không rõ tại sao cậu lại muốn kéo mình đi cùng, bởi vì anh chưa bày tỏ mong muốn muốn được đi biển với đối phương bao giờ. Ngay đến ý nghĩ đi du lịch anh còn chẳng có chứ đừng nói là biển.
Bởi vậy, không cần suy nghĩ gì anh đã từ chối ngay, lý do đưa ra cực kỳ thỏa đáng — Kỷ Thần Phong không đi thì anh cũng không thể đi được.
Sau khi Trịnh Giải Nguyên rời đi, anh không để tâm đến chuyện này nữa, ai ngờ tối đi làm về tự dưng Kỷ Thần Phong lại hỏi anh có muốn đi du lịch không.
“Trịnh Giải Nguyên đến gặp anh à?”
Hai người ngồi đối diện với nhau bên chiếc bàn thấp để ăn cơm, vừa nói, Tang Niệm vừa gắp một miếng gà quay vào bát của Kỷ Thần Phong.
“Nói chuyện qua điện thoại thôi.” Kỷ Thần Phong đáp, “Cậu ấy tính đi vào dịp Tết. Nếu em muốn đi thì anh có thể xin Giản Hành cho nghỉ phép trước.”
Bệnh viện thú y sẽ đóng cửa trước Tết ba hôm, cộng với chế độ nghỉ phép hàng năm thì anh sẽ được nghỉ tám ngày.
“Thật ra em cũng không muốn đi lắm…” Nhưng ngẫm lại, năm nay công việc của Kỷ Thần Phong vừa bận rộn lại vừa vất vả, kỳ nghỉ này ra đảo giải khuây cũng là một lựa chọn hay. Tang Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-chi-tu/2944414/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.