Tửu lượng của Trịnh Giải Nguyên xưa giờ vốn tốt, chỉ cần không phải rượu hơn 50 độ thì đều rất khó làm cậu say.
Uống hai chai vang đỏ kia chỉ khiến cậu hơi chếnh choáng, có thể làm giấc ngủ sâu và ngon hơn, nhưng không có nghĩa là cậu phó mặc cho người khác muốn làm gì thì làm.
Cảm nhận thấy hành vi bất thường của Thi Hạo, Trịnh Giải Nguyên tỉnh rượu hơn phân nửa: “Mày làm gì đấy? Mày bỏ tao ra trước đã!”
Thi Hạo đè chặt đầu cậu từ phía sau, hoàn toàn không nghe lọt bất cứ thứ âm thanh nào nữa. Cõi lòng gã bị khỏa lấp bởi cơn phẫn nộ cùng cực, từng tấc da, mỗi khớp xương đều bị nỗi ghen tuông ăn mòn nuốt chửng.
Trong lúc gã đang kêu gào giữa dòng dung nham thì Trịnh Giải Nguyên lại đang vui vẻ trên giường cùng một người phụ nữ khác. Dịu dàng với cậu thì được ích gì? Cậu chỉ biết nói ra những điều khiến người ta thấy khó chịu như “suốt đời này tao sẽ không bao giờ thích mày”. Nói không chừng lúc ở chung với con ả kia, cậu còn lôi chuyện “có thằng đàn ông kinh tởm thích tôi” ra làm chủ đề nói chuyện.
“Đáng nhẽ tao phải làm thế này ngay từ đầu rồi…” Thi Hạo giật quần Trịnh Giải Nguyên ra một cách dễ dàng.
Má Trịnh Giải Nguyên bị ép chặt xuống gối đến mức biến dạng, hai tay cậu quơ quào loạn xạ như cua, cảm thấy hoảng loạn trước tình thế phát triển đột ngột này.
Kỳ thật cậu cũng không nghĩ được gì nhiều trong một khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-chi-tu/2944405/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.