Ngay khi tôi quyết tâm rời bỏ hắn trước, không nghĩ tới đã có người muốn thay tôi quyết định trước một bước.
Buổi sáng hôm đó, tôi ăn điểm tâm do Trần Diệu làm như mọi ngày, sau đó cầm cặp hồ sơ đi đến văn phòng, bất ngờ nhìn thấy có người chờ sẵn bên trong. Tôi hơi kinh ngạc, tôi không nhớ có hẹn trước với người nào sớm như vậy. Nhưng đối phương vừa mở miệng, tôi lập tức hiểu được hết toàn bộ.
“Tần Vi tiên sinh phải không? Tôi là trợ lý của Trần Lập Tường tiên sinh.”
“Thật không? Hân hạnh. Có chuyện gì sao?” Nhìn là đã biết hắn bởi vì chuyện gì mà đến, tôi chỉ là sĩ diện nên giả vờ không biết.
“Trần tiên sinh muốn hẹn ngài nói chuyện, nếu ngày bây giờ có điều kiện.” Hắn lễ độ nho nhã nói.
“Được, xin chờ tôi chừng mười phút, tôi đi an bài công việc hôm nay đã.”
Tôi hướng thư ký căn dặn danh mục công việc phải hoàn thành trong hôm nay, đi theo hắn ra khỏi công ty rồi ngồi lên một chiếc xe có rèm che cao cấp. Dọc đường đi chúng tôi không nói với nhau một câu nào, mãi đến khi xe dừng trước cửa một căn biệt thự sang trọng, hắn mới mở miệng nói: “Đến nơi rồi, mời ngài chờ.” Tiếp đó để tôi xuống xe, lập tức rời đi ngay.
Tôi đứng ngoài cửa mà ngơ ngẩn cả người, có người lại đây giúp tôi mở cửa rồi dẫn tôi vào đại sảnh, tức thì có người dâng nước trà lên, khom người lui ra, có thể thấy đã được huấn luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-chi-gian/1996046/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.