Dạ Tử Đài rời khỏi suy nghĩ mông lung nhờ tiếng chuông điện thoại. Cô lấy di động từ trong túi áo ra, thấy tên người gọi tới thì vội cúp máy. Người gọi tới là mẹ cô, bà đã đi du lịch khắp thế giới cả năm rồi, thỉnh thoảng mới gọi về hỏi thăm cô. Vài ngày gần đây không biết bà bị gì mà liên tục gọi về cho cô, mà chủ đề lại là "lấy chồng đi con gái". Cho cô xin được không? Cô mới 24 tuổi, còn chưa tới mức bị gọi là ế nha. Vậy là những ngày sau đó bà luôn gọi về giảng đạo cho cô nghe, lập gia đình tốt biết mấy, rồi sinh ra những đứa con đáng yêu.. Cô gần như sắp phát điên lên rồi, vì vậy hễ mẹ cô gọi tới thì cô liền cúp máy luôn.
Dạ Tử Đài thở dài một hơi, cô hiện giờ chỉ quan tâm một điều thôi, đó là được gặp lại người tình trong mộng của mình. Ngày ấy khi cô gái kia vừa giới thiệu tên với cô thì nhận được một cuộc gọi phải đi liền. Cô còn chưa hỏi thăm được thông tin gì về người đó nữa, làm sao gặp lại người đẹp đây?
* * *
Đan Ngọc Nhiên mặt hậm hực nhìn cái chân đang được bác sĩ sát trùng của mình. Rồi cô lại tức giận liếc con mọt sách đang ngồi bên cạnh kia. Hôm nay cô thật xui xẻo mà, hiếm lắm mới có bữa cô siêng năng đột xuất dậy sớm đi tập thể dục buổi sáng. Vậy mà hôm nay, khi đang chạy bộ trong công viên cô lại bị tên mọt sách kia đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-chan-ai/2546019/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.