Tới giờ tan ca mà vẫn chưa hết việc, Ngọc Nhiên quyết định hôm nay sẽ tăng ca. Cô vừa được giao cho một dự án nhỏ cùng nhóm với Hạ Lan Mộc Mộc. Khi mọi người lần lượt về hết, trong phòng rộng lớn chỉ còn lại hai người. Ngọc Nhiên chăm chú làm việc của mình, cô không nghĩ nói chuyện vào lúc này là ý hay. Cô thấy Mộc Mộc này khá thờ ơ với mình, vì vậy nếu bắt chuyện với cô ấy có lẽ cô sẽ được ăn 'bơ'. Không gian yên tĩnh chỉ nghe tiếng gõ bàn phím lọc cọc. Bỗng một tiếng động lạ vang lên.
- Bụp... _ Căn phòng ngay lập tức tối đen như mực.
- A.... Chuyện gì vậy? _ Ngọc Nhiên giật mình kêu lên một tiếng, cô không phải vì sợ bóng tối mà kêu lên. Mà cô nghĩ, với tình huống này sẽ có nhiều nguy hiểm. Trong phim không phải đều như vậy sao? Mệt cho cô đến giờ phút này còn nghĩ tới phim nữa, hình như cô chưa phát hiện ra điều gì lạ lạ.
- Không sao đâu, chắc đường tải điện gặp sự cố, một lát là có điện thôi. _ Lúc này Hạ Lan Mộc Mộc mới mở miệng khẽ trấn an Ngọc Nhiên. Cô gái này đã không nói gì thì thôi, nhưng một khi những lời từ miệng cô thốt ra cứ như một liều thuốc an thần vậy. Quả nhiên khi nghe vậy, tâm Ngọc Nhiên cũng nhẹ đi rất nhiều. Cô rất thích nghe giọng miền ngọt ngào của Mộc Mộc, vừa dịu dàng lại dễ nghe nữa.
- Mộc Mộc cô không sợ bóng tối sao? _ Ngọc Nhiên dè dặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-chan-ai/2546016/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.