Thời gian thấm thoát trôi qua, vậy là đã qua một tháng. Trong một tháng này nói ngắn không ngắn, mà nói dài cũng không dài, nhưng đã có nhiều biến chuyển mới trong cuộc sống của Ngọc Nhiên. Cô đã chính thức trở thành nhân viên phòng kế hoạch tập đoàn Dương thị. Thời gian có thể khiến con người ta thay da đổi thịt, nhiều lúc người nhà còn không nhận ra nhau chứ nói gì là người dưng. Hôm nay, khi Ngọc Nhiên cùng Hạ Lan Mộc Mộc đi dùng bữa tối sau một ngày làm việc bận rộn, bất ngờ bị người ta nhận là cố nhân.
- Ngọc Nhiên... Là cô thật sao? Cô còn nhớ tôi không?
Ngọc Nhiên ngơ ngác nhìn cô gái đang kích động giữ tay mình. Cô, hình như không biết người này. Ngọc Nhiên giơ khóe miệng cười xã giao với cô gái ấy:
- Xin lỗi.... Cô là?
- Cô không nhớ tôi thật sao? Tôi là Dạ Tử Đài, cô gái được cô cứu khỏi tên trộm ở phố Giai Tường ý...
Đúng, cô gái này chính là Dạ Tử Đài. Khi nghe Ngọc Nhiên nói không nhớ ra mình thì lòng liền sốt ruột vội vàng phân bua. Cả tháng nay cô không có chút tin tức gì về nữ anh hùng của mình cả. Vì vậy tâm sinh buồn chán đi tìm món ngon để giải sầu. Nhưng trời không phụ lòng người, để cho cô tình cờ gặp người tình trong mộng ở đây. Dạ Tử Đài từ giây phút nhìn thấy Ngọc Nhiên liền không quan tâm xung quanh mà nhảy cẫng lên đến bên người ta.
- Cô, tôi nhớ rồi, thì ra cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-chan-ai/2546007/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.