Phiên Ngoại 1
ChuyệnlàmnũngcủatiểubảobốinhàLiêuTổng !
[Khá nhảm, như đã hứa, ngược thân công, cơ mà ngược eo đó nheaaaaa:*]
"Tịch! Em muốn ô mai!"
"Được được, anh đi lấy ngay đây!"
"Tịch! Em muốn tắm, anh giúp em chà lưng!"
"Chờ một chút, anh lấy khăn tắm!"
"Tịch! Em muốn đi dạo!"
"Ân, anh đem giày và áo khoác tới!"
"Tịchhhhhhh!"
"Hửm?"
"Em yêu anh!"
Liêu Tịch nhìn Liêu Viễn San thật lâu rồi nở nụ cười, kê đầu mình cạnh đầu nó, xoa xoa cái bụng căng tròn của nó "Anh cũng vậy!"
Liêu Viễn San dở chứng, phụng phịu sờ sờ tay anh đang đặt trên bụng mình "Không muốn!"
Anh bất ngờ hỏi lại "Em lại làm sao vậy?"
Nó chu chu miệng nhỏ quay mặt đi chỗ khác "Người ta không muốn nghe anh nói câu "Anh cũng vậy!" người ta muốn nghe câu khác a!" nói xong hai má nó đỏ ửng. Anh nhìn thấy sắc thái này của nó liền bật cười thành tiếng xoa xoa đầu nó "Tiểu bảo bối! Anh yêu em!"
"Ân!" nó dựa đầu vào vai anh mỉm cười nhắm mắt lại.
Vừa tính ngủ một giấc, đột nhiên bụng dưới quặn đau, nó trợn mắt nhìn anh.
Liêu Tịch không hiểu gì đột nhiên đùi bị nó véo một cái đau điếng "Thế nào?"
"Em... Tịch! Em... Em... Em... " nó ấp úng mãi không nói được.
Anh đau lòng nhìn biểu cảm nhăn nhó của nó, trên trán đã đầy mồ hôi "em làm sao vậy?"
"Đau bụng... Tiểu... Tiểu bảo bối... Ư... Ân... Ra tới rồi!"
Nửa đêm, có một nam nhân lật đật bồng bà xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nhat-tu-niem/2431279/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.