Thời gian trôi qua chính là không chờ một ai. Sau đêm gặp Long Nhật Hàn đó Minh Nguyệt cũng không ở lại quá lâu. Tới khi trời sáng liền dẫn Tiểu Bạch xuống núi về Huyết Sát lâu. Tính ra thời gian cũng chỉ chậm hơn đám người Ám, Ảnh một chút. Thời gian nàng lên núi Thất Phong nửa năm công việc trong ngoài Huyết Sát lâu đều được bốn người bọn họ và Trần Ngạo lo lắng chu toàn. Sau khi trở về Minh Nguyệt chỉ cần sắp xếp lại một chút là lại thoải mái đi nghỉ ngơi. Chỉ cần không có chuyện gì nghiêm trọng nàng liền không cần đích thân gia mặt. Nói thật cái chức lâu chủ này nàng ngồi cũng thật thoải mái. Thay vì ở lại tổng bộ Huyết Sát lâu nhàm chán thì Minh Nguyệt liền dẫn theo Tiểu Bạch trốn trong Phong Nguyệt sơn trang làm bạn với lão sư thúc Lãnh Hạo. Cuộc sống tiêu diêu tự tại không màng giang hồ phân tranh tới nổi bão. Lâu lâu liền chạy về nhà thăm phụ mẫu một chuyến sau đó lại như con rùa mà rụt cổ trong sơn trang không chịu ra ngoài. Lão sư phụ Vương Hoàng và Lăng Huyền cũng sẽ thỉnh thoảng tới thăm nàng một chuyến, ở lại chơi vài ngày rồi lại rời đi. Thời gian thấm thoát đã trôi qua một năm. Phần lớn Minh Nguyệt chính là ở trong sơn trang không chịu ra ngoài. Trước đó ở trên núi Thất Phong vì lo lắng bên ngoài nên mới vội vàng xuống núi. Xuống núi rồi mới thấy người cần tìm hiện không thể tìm vậy chi bằng sống một cuộc sống nhàn hạ ngày rảnh rỗi liền vui chơi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]