"Nguyệt Nhi, nàng theo ta về kinh có được không, đừng trốn ta nữa" thân thể căng chặt, giọng nói đáng thương thỏ thẻ thốt lên đầy lo lắng, sợ rằng câu trả lời của nàng sẽ làm hắn thất vọng.
"Về kinh ư? Nhưng ta còn việc vẫn chưa làm xong" nàng nhẹ nhàng đáp lại.
"Nhưng trước hết ngươi có thể buông ta ra không, ta sắp bị ngươi ôm chết ngạt rồi, thật là khó chịu"
Cảm thấy tư thế ôm này cũng thật quá khó chịu cho nàng. Mặc dù hơi luyến tiếc buồng nàng ra nhưng cứ ôm như vậy thật sự không ổn cho cơ thể nàng, tuy hắn không ngại nhưng hắn lo cho nàng. Vừa buông tay ra chưa kịp để nàng hoàn hồi lại hắn đã nhanh tay chuyển từ tư thế hai người ngồi ôm thành nàng ngồi trong lòng hắn. Tư thế này có vẻ tốt hơn rất nhiều. Vừa không cần lo lắng nàng khó chịu mà hắn vẫn được ôm nàng. Tên nào đó vừa thực hiện xong mục đích gật gù hài lòng.
"Ngươi..."
"Để ta ôm nàng như vậy là được" hắn nhẹ đáp giọng đầy ôn nhu cưng chiều.
Cái đệm thịt này cũng không tệ, vừa vừng vàng lại còn rất ấm. Nghĩ bụng nàng cũng không dãy giụa nữa, nhanh chóng tìm một tư thế thoải mái nhất làm tổ trong lòng mỗ nam.
Hắn thấy hành động của nàng cũng chỉ nhẹ cười, vội ngồi lại ngay ngắn để cho nàng tư thế thoải mái nhất.
"Đúng rồi, nàng nói còn có việc, việc gì để ta làm giúp nàng, nàng không cần vất vả" sau khi điều chỉnh thật tốt hắn nhanh chóng tìm lại vấn đề. Đùa sao, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-ket-duyen/950482/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.