"Thứ lỗi cho vi thần được hỏi Vương phi thêm một câu. Không biết đan dược này Vương phi từ đâu có được. Đan dược của Dược Môn người ngoài rất khó có được.
Hơn nữa còn là loại trân quý như Bách Độc Đan đây. Vi thần hỏi không phải mong Vương phi thứ tội." Tống thái y hướng về phía nàng chắp tay tỏ ý thỉnh tội. Thật sự ông rất tò mò không biết vị Vương phi này lấy đâu ra đan dược tốt như vậy.
Không riêng gì Tống thái y. Đa số mọi người có mặt ở đây đều hướng ánh mắt chờ mong về phía nàng chờ đợi câu trả lời. Bọn họ trăm phương nghìn kế cầu Dược Môn nhưng đều không có kết quả. Nay gặp người tùy tiện đưa ra đan dược trân quý như vậy không khỏi cảm thấy cả người như bị thiêu đốt. Nói trắng ra trên dưới
Thiên Long quốc không mấy ai hiểu rõ vị Vương phi thần bí này của Nhiếp Chính Vương là người như thế nào.
Nàng từ nhỏ liền mất tích. Đến khi trở về liền gả cho Nhiếp Chính Vương. Sau đó lần nữa biến mất vài năm. Cho dù có muốn điều tra kĩ một chút cũng không có cơ hội. Chưa kịp tra thì người đã lại biến mất rồi.
Ngay cả hoàng thượng Long Nhật Vũ cũng không khỏi tò mò chờ nàng giải thích. Hắn cũng không hiểu hết được vị Vương phi này của đệ đệ mình
"Không giấu gì Hoàng thương, Tống thái y.
Đan dược này ta chính là lấy ở chỗ dược môn. Chuyện phải kể tới mấy năm trước sau khi gả vào Vương phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-ket-duyen/3496257/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.