Long Ưng quay về Phi Hà Các. Khang Khang và Huệ Tử vẫn đang thức đợi, phục vụ hắn tắm rửa, thay quần áo. Mặc dù nhìn thấy ngọn lửa tình trong mắt họ, cũng biết rằng họ sẽ báo lại cho Tương phu nhân, hắn vẫn cố bảo họ về phòng ngủ.
Mới chợp mắt không lâu, đột nhiên hắn tỉnh lại, thấy có điều bất thường, đang muốn hành động, bên tai bỗng vang lên tiếng Vạn Sĩ Cơ Thuần:
- Không được động đậy, nếu không ta sẽ đi ngay, không bao giờ quay lại nữa.
Nghe thấy vậy khiến hắn sợ đến mức không dám động đậy gì.
Hắn cảm nhận được bí nữ đang đi lại nhẹ nhàng, ra vào phòng ngủ của các cô gái, một lúc lâu sau, nàng mới xuất hiện bên giường như một u linh. Nàng mặc y phục dạ hành, tóc được quấn lên bằng khăn lụa, tư thái yểu điệu, đôi mắt giống như viên đá quý lấp lánh nhất trong đêm đen, đang nhìn hắn dò xét.
Long Ưng mừng rỡ nói:
- Có thể cử động được chưa? mặt Vạn Sĩ Cơ Thuần lạnh như băng, lãnh đạm nói:
- Không được nhúc nhích! Ta đã giở thủ pháp, khiến họ không tỉnh lại trong vòng một canh giờ, để nói mấy câu với tên khốn nhà ngươi.
Long Ưng đau khổ nói:
- Sao Cơ Thuần có thể tàn nhẫn với ta vậy, không để ta gần gũi với nàng, chẳng lẽ đã quên mất lời hứa để ta hôn rồi sao?
Vạn Sĩ Cơ Thuần không vui:
- Ai đồng ý để ngươi làm bừa chứ? Ngươi là tên không biết trời cao đất dày. Ngươi có biết rằng làm thế này là đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/3817271/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.