Dường như Long Ưng nhớ lại chuyện gì đó, hắn ngơ ngẩn nói:
- Sau khi con sâu lột xác thành con bướm xinh đẹp, nó sẽ không bao giờ trở lại thành sâu được nữa.
Tương phu nhân gật đầu nói:
- Thiếp thân hiểu Phạm gia đang nói gì, người có dũng khí và tài khoa đều rời khỏi quê hương để đi ra bên ngoài, tìm kiếm ước mơ mà quê nhà không có. Có điều, có lẽ một ngày, khi người đó trở lại quê nhà, sẽ cảm thấy rằng, quê hương mới chính là ước mơ lớn nhất của cuộc đời mình.
Long Ưng kinh ngạc:
- Xem ra, sư phụ là người lưu luyến quá khứ rồi. Đối với tiểu đồ, quê hương chính là trái tim của ta.
Tương phu nhân nói:
- Óc của ngươi làm bằng gì, tại sao lại có những nhìn nhận độc đáo đối với sự vật như vậy? Long Ưng thong dong nói:
- Vấn đề chính xác đã là một nửa đáp án rồi. Sư phụ hỏi rất hay, khiến cho tiểu đồ bị ép phải trả lời hay. Ha ha! Có thể hôn chưa nhỉ?
Tương phu nhân ngoắc tay, ngụ ý bảo hắn lại gần.
Long Ưng ngay lập tức ghé đầu lại, hai mắt sáng rực.
Tương phu nhân khom người về phía trước, khi đôi môi nàng cách hắn chưa đến nửa thước, nàng bèn dịu dàng nói:
- Câu hỏi cuối cùng, tại sao đồ đệ ngươi lại biết cách dụ dỗ sư phụ như vậy?
Long Ưng mừng rỡ nói:
- Có lẽ phải hỏi mẹ ta mới biết được.
Tương phu nhân nói:
- Nhắm đôi mắt dê cụ của ngươi vào đi.
Long Ưng nhắm hai mắt vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/3817266/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.