Long Ưng đặt ống đầy tên xuống đất, rồi rút ra một cây, đưa lên dây, chưa ngắm đích đã kéo căng hết cỡ.
“Vù” một tiếng, mũi tên lao ra, trúng vào hồng tâm của cái bia cách đó một nghìn rưỡi bước.
Cả Tương phu nhân và những người khác đều phải trầm trồ khen ngợi.
Những người có mặt ở đây đều là những người giỏi bắn tên, nếu muốn bắn trúng bia, thì có một nửa trong số họ làm được. Nhưng nhất định sẽ không được chuẩn, bắn gần vào hồng tâm đã gỏi lắm rồi, và nhất định phải giơ cung lên phía trên, rồi bắn theo hình vòng cung, nếu bắn theo đường thẳng như Long Ưng, thì tên chưa đến đích đã rơi xuống đất mất.
Long Ưng đang muốn thừa thế truy kích, tiếp tục trêu ghẹo Tương phu nhân trước mặt mọi người, thì tiếng vó ngựa đã từ xa vang tới.
Mọi người dường như biết rằng người đến là ai, Thiên Bàng thì lộ ra vẻ bất an, Cao Kỳ Trạm thì trở nên dịu dàng, còn có chút kỳ vọng.
Long Ưng giả bộ hiếu kỳ, quay đầu nhìn, suýt nữa thì kêu lên kinh ngạc, đúng là việc này chưa xong, việc khác đã tới.
Một con ngựa lao băng băng qua cửa lũy, phóng nhanh về phía họ. Kỵ sĩ bên trên lưng ngựa mặc một chiếc áo choàng đen và đội nón. Nàng mặc bộ quần áo võ sĩ bó sát người màu xanh da trời. Bên trong chiếc nón có thể nhìn thấy dung mạo tuyệt trần lạnh như băng. Nhưng Long Ưng biết rằng dưới ánh nhìn lạnh như băng đó là một con tim đang rực cháy.
Vạn Sĩ Cơ Thuần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/3817264/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.