Nhân Nhã dựng thẳng năm ngón tay, nói:
- Thắng trận thứ năm, chúng em coi như thắng. Hihi...
Tiểu Ma Nữ hưng phấn nói theo:
- Ngày mai chúng em đại chiến nàng ấy một trận, không làm suy yếu uy danh Long gia chàng.
Long Ưng biết bởi vì vui sướng đến phát rồ, nàng mới bằng lòng chịu thiệt xưng là người của Long gia. Hắn liền quên hết phiền não, nói:
- Sáng mai đến Dương Châu, chúng ta đi đâu chơi?
Nhân Nhã cười rạng rỡ:
- Tiên Nhi nói, sau khi đến Dương Châu, còn phải đến Tô Hàng, có thật vậy không?
Long Ưng gạt mọi chuyện sang một bên, thầm nghĩ sẽ cùng với đám kiều thê đi du sơn ngoạn thủy đến cuối tháng Sáu mới đến Tương Âm, liền nói:
- Nàng gọi nàng ấy là Tiên Nhi, vậy Tiên Nhi gọi nàng là gì?
Tiểu Ma Nữ bĩu môi:
- Nhã nhi không biết tự lượng sức mình. Rõ ràng nhỏ hơn người ta ba tháng, lại dám phạm thượng. Chàng mau mà dạy dỗ lại nàng ấy.
Nhân Nhã cười hì hì:
- Gọi Tiên Nhi nghe êm tai hơn gọi Tiên tỷ mà.
Long Ưng giống như say rượu. Sống cùng các người đẹp, những chuyện đau khổ vặt vãnh cũng có thể biến thành niềm vui. Nhìn hai đại tuyệt sắc như đóa hoa nở rộ trước mặt, lòng hắn nóng lên:
- Chỗ này nhiều người qua lại. Chúng ta trở lại phòng tân hôn nói chuyện tiếp.
Địch Ngẫu Tiên liếc xéo hắn, cắn nhẹ lỗ tai hắn:
- Chàng có ý đồ xấu thì có.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2456370/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.