Long Ưng nói:
- Đó là vì muốn đánh lạc hướng cảm giác của mọi người rằng Quốc lão và tiểu tử bắt tay gây khó dễ với Thánh Thượng, khiến cho ngài không thể từ chối. Quốc lão và tiểu tử cùng ra tay sẽ có hiệu quả nạt người họ Võ hơn.
Địch Nhân Kiệt dựa lưng vào ghế mỉm cười nhìn hắn rồi nói thật thản nhiên:
- Hôm nay, Ưng gia hơi khách khí với lão phu. Chẳng lẽ sợ lão phu phát hiện ra điều giấu sau thánh chỉ hay sao?
Long Ưng thầm kêu khổ. Đúng là gừng càng già càng cay. Đặc biệt là một người như Địch Nhân Kiệt xứng đáng là cây cao bóng cả trong chính trị. Tuy Bàn công công nói hắn cứ thoải mái nhưng vẫn là nói đùa. Chỉ khi Võ Chiếu nói vậy thì mới là thánh chỉ.
Long Ưng nói nhỏ:
- Có nhạc phụ ở trên! Tiểu Ưng làm sao dám lừa lão nhân gia? Tất cả những gì ta làm, cuối cùng cũng là để cho Lý Hiển quay về làm thái tử. Có thể nói rằng khi tất cả những điều kiện chín muồi, mọi điều sẽ như nhạc phụ mong muốn, nhưng vẫn có những nhân tố bất trắc. Nếu chuyện bị lộ thì chẳng những tất cả vô bổ, có hại mà không có lợi.
Địch Nhân Kiệt bật cười khanh khách:
- Hiền tế không sợ lão phu để lộ bí mật hay sao?
Long Ưng vội nói:
- Không dám! Không dám! Chỉ hận có một số việc ngay cả Thánh thượng cũng không dám khẳng định, nói ra không có nghĩa. Ha ha.
Địch Nhân Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2456319/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.