Võ Chiếu tức giận nhìn Bàn công công mà cười nói:
- Chỉ có tên tiểu tử này mới dám chất vấn trẫm như vậy.
Bàn công công lại cười nói:
- Xóa bỏ lệnh cấm đối với Đán nhi và các con thì sao?
Võ Chiếu hơi giật mình một chút rồi nói:
- Việc này xếp vào nhóm cần suy xét.
Bàn công công lắc đầu nói:
- Chuyện này đâu cần phải suy xét. Cái này phải coi là chuyện cần làm. Một khi ngài sử dụng Thiên Ma đại pháp mà còn nương tay được hay sao?
Võ Chiếu nói:
- Có những chuyện cần phải phân ra hoàn thành theo thứ tự. Trẫm hy vọng chuyện đám hỏi lần này sẽ thật tự nhiên mà không cần phải ban chỉ để ép.
Bàn công công vẫn nói hết sức thong dong:
- Thánh thượng ngẫm kỹ lại xem, hiện tại Đán nhi là thái tử chứ không phải Hiển nhi. Nếu muốn Đán nhi nhường lại ngôi vị Thái tử thì phải xây dựng được một bầu không khí hài hòa. Việc này cứ để công công làm. Công công sẽ truyền tin đến Phòng Châu sẽ khiến cho Hiển nhi không còn sợ hãi chuyện Thánh thượng xử tử cả nhà y.
Bàn công công nói năng một cách hùng hồn nhưng Long Ưng chỉ dám chịu khổ không dám cười. Bởi vì trong đó hoàn toàn không cho phép được cười với cái chuyện một đứa con lại lo lắng mẹ ruột giết toàn bộ cả nhà. Đây là một chuyện thê thảm và đáng buồn như thế nào đối với mối quan hệ mẹ con.
Võ Chiếu nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2456315/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.