Vạn Nhận Vũ, Phong Quá Đình và Mịch Nan Thiên đang quan sát tình hình địch trên tường vương bảo đều quay lại nhìn hắn.
Nguyệt Linh vẫn giữ nét thần bí như có thể cưỡi hạc bay lên bất cứ lúc nào. Đôi mắt đẹp như bảo thạch lóe lên ánh sáng kỳ lạ, nàng chăm chú quan sát tình hình địch bên ngoài vương bảo, không để tâm gì đến những việc xảy ra ở xung quanh.
Long Ưng không nhìn ra ngoài vương bảo, hắn ngồi dựa vào bức tường ngoài vương bảo, đặt hai tảng đá trước chân mình.
Rõ ràng hắn đã lựa chọn hai hòn đá này rất kỹ lưỡng. Màu sắc đá nổi bật tính chất của quặng thiết, cho người ta cảm giác rắn rỏi, bằng phẳng mà thuôn dài. Long Ưng ung dung móc ra một chiếc đục sắt, búa sắt, rồi bắt đầu đục đẽo hai hòn đá đó. Khi hắn làm việc, chỉ cần nhìn đôi bàn tay khéo léo linh hoạt như thần của hắn đã cảm thấy vô cùng thích thú.
Mịch Nan Thiên khen ngợi:
- Đôi tay của Ưng gia rất linh hoạt.
Long Ưng nói:
- Để tăng lòng tin cho ngươi, ta nói với ngươi một việc. Con gái của thánh thượng chúng ta, Thái Bình công chúa, từng khen ngợi một chiếc ghế gỗ lựu do tiểu đệ làm ra là chiếc ghế khiến nàng ấy thoải mái nhất. Đến giờ vẫn đặt trong phòng thay đồ bên ngoài phòng tắm của nàng. Ha ha!
Rồi hắn lại ngay lập tức móc ra hơn mười chiếc dây gân trâu, đưa cho Vạn Nhận Vũ ở bên cạnh rồi nói:
- Phiền tay Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2456246/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.