Tiếng gõ cửa đánh thức Long Ưng dậy, hắn cảm thấy mình mẩy đau ê ẩm, nhưng so với tình trạng gần như kiệt sức lúc vừa đặt lưng xuống giường thì đã khá khẩm hơn rất nhiều. Đinh Na bước vào, ngồi xuống cạnh giường, cúi sát vào người hắn, dịu dàng nói:
- Có cần người ta cởi quần áo, vào trong chăn với ngươi không?
Long Ưng thực sự vô cùng kinh ngạc, giọng điệu khẩn cầu:
- Ngươi nghĩ ta làm bằng sắt hay sao? Bây giờ là mấy giờ rồi?
Đinh Na cười quyến rũ, nói:
- Dọa ngươi thôi. Xem kìa, người anh hùng một mình phá hủy gần một nửa số máy bắn đá của kẻ thù của chúng ta mà hóa ra cũng biết sợ sao? Bây giờ là lúc ăn tối rồi, Phong gia và Dã gia đang vừa ăn vừa đợi ngươi ở bên ngoài. Bốn chị em chúng ta tối nay nhất định phải hầu hạ ngươi, không được từ chối.
Long Ưng ngồi dậy, cười nói:
- Người đẹp đến bên, lẽ nào ta lại sợ? Huống hồ bốn chị em nàng quyến rũ như vậy. Vạn gia đâu?
Đinh Na nói:
- Ông ấy vẫn đang ngủ. Muốn đánh thức ông ấy dậy cũng không được, ông ấy chốt cửa lại rồi.
Long Ưng bật cười:
- Đúng là tên tiểu tử giữ người như ngọc, may mà không phải ai cũng giống hắn, nếu không thì các ngươi biết làm thế nào.
Rồi ôm lấy nàng ta, ngồi dậy.
Đinh Na ân cần hầu hạ hắn mặc quần áo, lại còn không ngừng đụng chạm thân thể, dáng diệu đầy khiêu khích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2456214/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.