Quyển 4 – Chương 189: Ốc đảo Thần Sơn (hạ).
Trời sáng mọi người lại tiếp tục cuộc hành trình.
Lúc đến một sườn đồi, Long Ưng cười ha hả nói:
- Tiểu đệ cảm ứng được ốc đảo trên một khúc sông ở Thần Sơn đấy!
Phong Quá Đình vui mưng nói:
- Có phải là ngửi được mùi hơi nước?
Long Ưng lắc đầu:
- Ốc đảo còn nằm ngoài tầm cảm ứng của ta.
Vạn Nhận Vũ thúc lạc đà đi theo Phong Quá Đình, nghe vậy kinh ngạc nói:
- Vậy bằng cách nào huynh biết rõ ốc đảo ở phía trước.
Long Ưng đón làn gió sớm hít sâu một hơi, thích thú nói:
- Bằng sự biến đổi của gió, các huynh không cảm thấy sức gió khác trước sao?
Hai người Phong, Vạn dù sao cũng là cao thủ, được hắn nhắc nhở, liền nhận ra so với trước đó gió thổi ngắn mà nhanh và mạnh, xa gần thỉnh thoảng có một đám cát bụi bị cuốn tung khỏi cồn cát, rải theo nhiều hướng khác nhau. Có khi một cơn gió mạnh từ tây bắc thổi tới, trong nháy mắt lại chuyển thành hướng khác.
Lúc này trời còn sớm, nếu mặt trời lên cao phía đỉnh đầu, sẽ lặng gió.
Phong Quá Đình kinh ngạc nói:
- Sao lại có hiện tượng này?
Long Ưng nói:
- Bởi vì chúng ta đang dần dần đến gần Thần Sơn, chiều dài của nó gần hai trăm dặm vắt ngang biển cát, chẳng khác nào một đường ranh giới, cộng thêm sự ăn mòn bởi phong hóa, khiến nó biến thành những ngọn núi độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2456066/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.