Quyển 4 – Chương 168: Vùng đất chết (thượng).
Nhìn về vùng đất bằng phía trước có thể lờ mờ nhìn thấy núi non trập trùng, một ngọn núi trong đó cao hơn hẳn, đỉnh phủ đầy tuyết.
Long Ưng chỉ vào ngọn núi tuyết rồi nói:
- Đó là núi gì vậy? Trông thật đồ sộ hoành tráng.
Mỹ Tu Na Phù vui vẻ nói:
- Là núi tuyết Nyenchenthanglha, sắp đến thác của chúng ta rồi!
Địa hình bắt đầu trập trùng, không bằng phẳng nữa. Tuyết Nhi cõng họ lên đồi xuống núi, đột nhiên đi vào một khu rừng thưa rộng bao phủ cả ngọn đồi.
Mặt trời rời khỏi đỉnh, hạ xuống phía đằng tây.
Trong khu rừng kéo dài không nghỉ, địa hình trập trùng này, họ đã vượt qua rất nhiều ngọn đồi thấp. Quả như những gì Mỹ Tu Na Phù đã nói, nơi này đầy những sông hồ lớn nhỏ, nước hồ phản chiếu lại cảnh vật đẹp đẽ bên bờ, như một kỳ quan của thiên nhiên.
Mỹ Tu Na Phù thúc ngựa vào một tiểu cốc, tiếng thác nước từ sâu phía trong vang lại.
Mỹ nữ tóc vàng vui như một con chim nhỏ, líu ríu nói:
- Nước chảy xuống từ dòng sông băng ở ngọn núi gần kề. Khi tuyết đọng tan trong mùa xuân hạ, nước sẽ chảy xuống từ chỗ cao, hình thành rất nhiều sông hồ lớn nhỏ tại khu vực này.
Long Ưng ôm nàng dậy rồi hạ xuống đất, cười nói:
- Đến lúc Tuyết Nhi phải nghỉ rồi! Chúng ta đi tìm niềm vui thôi!
Nói xong hắn lại nhìn về phía tiếng thác đổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2456025/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.