Long Ưng hơi kinh ngạc, rồi hiểu ra, nói:
- Bởi vì tiểu đệ biết các vị là thân bất do kỷ, còn nổi lòng háo sắc đối với tiểu thư, dù sao quyết chiến trên giường cũng dễ dàng hơn so với phân thắng bại trên chiến trường. Ha ha!
Mặc Sĩ Cơ Thuần tức giận lườm hắn, nói:
- Bởi vậy có thể biết đêm đó huynh ứng biến điêu luyện cỡ nào. Cơ Thuần phải đi đây. Còn không chịu nói cho Cơ Thuần biết sáng tác mà huynh thích nhất là gì? A!
Long Ưng dùng môi khóa đôi môi thơm của nàng, nhưng kìm chế, chỉ lướt qua rồi nhích ra ngay, nhưng lại giảm khoảng cách nãy giờ vẫn giữ xuống còn một nửa, nói:
- Tiểu đệ tôn kính nhất là Lão Đam (1),thích nhất là Trang Chu. Đại tiểu thư từng nghe về hai nhà tư tưởng cổ đại của nước tiểu đệ chưa?
Hai tay Mặc Sĩ Cơ Thuần đặt trước ngực hắn, sợ hãi nói:
- Sao lại như thế này chứ? Ta không hề có cảm giác về nội khí của huynh, nhưng luồng khí kỳ dị vô hình của huynh lại bao vây, khóa chặt ta lại. Đây là thứ võ công gì vậy?
Long Ưng ung dung nói:
- Chỉ cần song chưởng của nàng nhả kình lực, lập tức sẽ hiểu ngay. Tuy nhiên, nếu nàng không giết chết được ta, bất kể nàng làm cách nào, cũng không thoát khỏi tay ta. Lúc đó, ta sẽ không chút khách khí chiếm hữu thân thể trinh trắng của nàng, đến lúc đó, đừng hận ta.
Mặc Sĩ Cơ Thuần đẩy hắn ra một chút, buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2456009/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.