Quyển 4 – Chương 107: Thiên ý khó lường (thượng).
Địch Nhân Kiệt nói:
- Việc thứ hai là vào ngày lập xuân diễn ra nghi lễ tế thiên hơn ba tháng sau, bà ấy vẫn lấy Võ Thừa Tự làm á hiến, Võ Tam Tư làm chung hiến, thái tử Lý Đán thì phải đứng sang một bên.
Tâm trạng Long Ưng trở nên nặng nề, hóa ra đánh thắng trận nhưng để lại di chứng đáng sợ như vậy.
Địch Nhân Kiệt trầm giọng nói:
- Nếu lão phu đoán không lầm, Thánh Thượng sẽ phế Lý Đán, lập Võ Thừa Tự vào cùng ngày tế thiên đó.
Long Ưng nói:
- Các ngài có phản đối kịch liệt không?
Địch Nhân Kiệt cười nói:
- Chưa bao giờ phản đối kịch liệt đến vậy. Lúc đó Chiêu Đức đi ra ngoài, còn liều chết nói: “Cao Tông hoàng đế là phu quân của Thánh thượng, hoàng tử là con của Thánh thượng; Thánh thượng có trong tay thiên hạ, theo lẽ thường phải truyền nghiệp cho con, đâu có lý truyền cho cháu chứ? Chưa từng nghe đến chuyện cháu trai làm thiên tử, còn lập miếu cho bác gái. Nếu như giao thiên hạ vào tay Võ Thừa Tự, không những phụ công tiên đế, mà còn không tế được hoàng đế Cao Tông, cắt đứt việc thờ phụng”. Lão phu chưa từng thấy Chiêu Đức nói thẳng như vậy bao giờ.
Chiêu Đức chính là đại thần Lý Chiêu Đức.
Long Ưng nói:
- Thánh thượng phản ứng ra sao?
Địch Nhân Kiệt nói:
- Thánh thượng im lặng không nói gì, một lúc lâu sau mới ra lệnh kết thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2455983/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.