Bàn Công công nói:
- Đêm đó chúng ta đàm đạo tới sáng. Ai dà! Lâu rồi chưa làm như vậy. Bà ta nói đã đọc đi đọc lại bản tấu mà ngươi viết, lần nào cũng bật cười, thích nhất là ngươi lừa Lý Trí Cơ đoán cao đoán xa, mà thật ra thì lại xuống tay chém đầu. Bà còn đem báo cáo của ngươi cho ta xem, lại chỉ nói là tài liệu hay, rất ly kỳ hoang đường.
Long Ưng thất kinh nói:
- Ngài không được để người khác biết.
Bàn Công công nói:
- Yên tâm đi. Ta xem rồi sẽ tự tay thiêu hủy.
Long Ưng thở phào. Cái cảm giác lừa người thật chẳng dễ chịu gì.
Bàn Công công nói:
- Mười lăm ngày trước, lúc đêm khuya, Minh Không tới tìm ta. Câu đầu tiên bà ta nói là: “Tà Đế thu phục Bình Châu cùng Kế Châu rồi.”
Rồi bà ta thao thao bất tuyệt kể chuyện ngươi xuất quỷ nhập thần, bắn chết Ất Oan Vũ, đoạt thành lâu, hạ cầu treo, sau lại đánh tan người Khiết Đan. Hay nhất là ngươi đã bố trí sẵn phục binh, giết quân Khiết Đan không còn mảnh giáp, quân địch chết như rạ. Cái chiến tích này e rằng chỉ Thiếu soái Khấu Trọng Phương mới có thể sánh được.
Rồi lão lại nói:
- Bà ta không đề cập tới hai chữ Long Ưng, chỉ nói là Tà Đế. Ngươi hiểu tâm ý của bà không? Ngươi có hiểu tâm ý của Công công chưa? Ngươi chuẩn bị khi nào đánh Tôn Vạn Vinh?
Long Ưng nói:
- Ta đang chờ người Đột Quyết tấn công thành Khiết Đan.
Bàn Công công gật đầu nói:
- Kế hay!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2455954/chuong-132.html