Long Ưng chưa bao giờ nhìn thấy bà ta tức giận như vậy, liền nhẹ nhàng nói:
- Thánh Thượng bớt giận. Mà Thánh Thượng đã quên tiểu dân là loại người gì sao? Lúc ma tính phát tác, đương nhiên là vô pháp vô thiên. Nhưng trong định hướng chung, lại trung thành với Thánh Thượng hơn bất cứ kẻ nào. Tiểu dân không tin Thánh Thượng không hiểu điều này từ tiểu dân.
Từ cuộc đối thoại giữa Võ Chiếu và Pháp Minh tối hôm đó, hắn hiểu rằng, bất cứ lời giải thích nào cũng bị bà ta coi là nói nhảm. Cần phải thẳng thắn thừa nhận, rồi lại cho mật ngọt vào thì mới có thể thu được kết quả.
Quả nhiên Võ Chiếu hiện ra thần sắc dở khóc dở cười, khổ não nói:
- Thực không có cách nào bắt ngươi. Tịnh Niệm Thiền Viện là biểu tượng cao nhất của Phật môn. Hàng năm chỉ có mấy ngày đại thể mới mở cửa cho dân chúng vào thắp hương bái phật. Khi đó hàng ngàn hàng vạn người sẽ không quản ngàn dặm tới đây, chỉ để thắp trong Thiền Viện một nén nhang. Một thánh địa Phật môn như vậy, làm sao dám để người ngoài mạo phạm? Nếu như có thể thì tối hôm đó trẫm đã sớm san Thiền Viện thành bình địa rồi.
Long Ưng hiểu, mặc dù Võ Chiếu có thể leo lên Tắc Thiên môn lâu để xưng đế, nhưng bất luận là đạo lý Phật môn hay là thực tế, đều hết sức ủng hộ Phật môn, để thu phục nhân tâm. Cho dù có hận Pháp Minh cách mấy thì cũng vẫn cố gắng khắc chế, để tránh dao động căn cơ xưng đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2455832/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.