Mấy câu này nghe ra còn ngông nghênh hơn cả lời của Tống Chi Vấn, nhất thời gây ra một trận cười vang. Cho thấy phần lớn những người ở đây đều đứng ở phe đối lập với Long Ưng. Không những bọn chúng không coi hắn ra gì mà còn không sợ hắn trả thù. Bởi vì trong mắt bọn chúng, hiện giờ Long Ưng cũng giống như kẻ chết rồi.
Phản ứng lúc này của Long Ưng lại vượt quá dự tính của tất cả mọi người. Hắn quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào gã đại hán vừa mới mở miệng, nói:
- Hóa ra là Chử huynh. Nếu như trong vòng mười chiêu, Long mỗ có thể làm cho trường côn vuột khỏi tay gã hòa thượng giả mạo kia, Chử huynh hãy thay mặt cho chủ tử trả mười lượng hoàng kim cho ta. Nếu như ngược lại, Long mỗ bồi thường ngài mười lượng.
Dứt lời hắn mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng như tuyết, một nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời, khiến cho mọi người cảm thấy hắn chẳng những ung dung mà còn không thèm để ý đến trận quyết chiến sắp tới.
Toàn trường náo động hẳn lên.
Chử Nguyên Thiên không hổ là cao thủ, thần sắc không thay đổi, bật cười ha hả:
- Giả sử Long huynh bất hạnh bị người ta xé làm tám mảnh, ngài bảo Chử mỗ phải đi tìm ai để thu hồi món nợ?
Lần này lại không ai dám bật cười phụ họa, bởi vì họ biết rõ Long Ưng không đơn giản chút nào.
Chử Nguyên Thiên đổi cách xưng hô là "Long huynh", còn tự xưng mình là "Chử mỗ", thể hiện chuyện giang hồ thì để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2455714/chuong-19.html