Long Ưng thầm thở phào một hơi, biết tạm thời đã thoát được nguy cơ bị ám hại lần nữa, đều là nhờ mấy ông quan lớn của Hình Bộ kịp thời đuổi tới. Hắn nhìn về phía kẻ đang đi tới. Người này chừng hơn ba mươi tuổi, để râu, hai mắt như chuông đồng. Mặc dù thấp hơn Long Ưng ba tấc nhưng gã có chiếc cổ cao, vai lưng phẳng dày khiến cho thân trên nhìn có vẻ rất cân đối, bộ pháp ổn trọng, hiển nhiên là đã trải qua tập luyện gian khổ.
Lệnh Vũ như quen thuộc với người này nên liền giới thiệu cho Long Ưng:
- Đại ca Lục Thạch Phu đây, là tổng tuần bộ thuộc phòng Hình bộ đỉnh đỉnh đại danh của Thần Đô chúng ta, cũng là đồng hương của tiểu tướng.
Lục Thạch Phu khách khí thi lễ.
Long Ưng ngạc nhiên:
- Có vẻ ngươi cũng có khá nhiều đồng hương ở Thần đô.
Lục Thạch Phu mỉm cười nói:
- Khi Thánh Thượng vẫn còn là hoàng hậu, không những một tay đã phá bỏ cục diện cao môn đại phiệt lũng đoạn những chức vị quan trọng trong triều, mà còn thay đổi hẳn tác phong dùng người, coi trọng xuất thân vùng miền của triều đình. Đám con cháu nhà nghèo ở Giang Tả Quan Đông chúng ta là những kẻ đầu tiên được hưởng lợi. Rất nhiều người được vào làm quan cho triều đình. Đối với ân sủng của Thánh Thượng, bọn tôi có máu chảy đầu rơi cũng không báo đáp đủ.
Dĩ nhiên với hiểu biết hơn người của Long Ưng thì hắn cũng hiểu được.
Phải biết rằng phần lớn các khai quốc công thần đời nhà Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2455703/chuong-14.html