Long Ưng la lên thất thanh:
- Cái gì?
Lai Tuấn Thần lúng túng:
- Đó là do Bàn công công đề nghị sử dụng hình thức tra tấn dùng kẹp để kẹp vào các đầu ngón chân của ngươi nhưng công chúa không đồng ý. Bàn công công đưa ra hình thức hơi nhẹ một chút đó là chỉ kẹp nhưng không làm gẫy xương, sau đó dùng thuốc để chữa trị bảo đảm khi đến Lạc Dương có thể đi lại được bằng hai chân.
Long Ưng nghe mà sởn tóc gáy, suy nghĩ thật nhanh. Bàn công công hiểu hắn nhờ Ma chủng có thể khỏi hẳn một cách nhanh chóng nên yêu cầu sử dụng tra tấn như vậy chắc là có liên quan tới kế hoạch chạy trốn. Nghĩ vậy, hắn hơi thở dài rồi nói:
- Ngươi làm nhanh đi, lão tử buồn ngủ rồi.
Lần này đến lượt Lai Tuấn Thần la lên thất thanh:
- Ngủ?
Long Ưng còn chưa kịp trả lời thì có một cảm giác nguy hiểm xuất hiện. Hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã có ba tiếng kêu thảm thiết từ xa vọng vào phòng. Lai Tuấn Thần giật mình vội vàng vọt ra ngoài.
Tiếng kêu rên thảm thiết liên tục vang lên. Khi tiếng kêu cuối cùng vang lên ở gần cửa rồi đến tiếng đám thủ hạ của Lai Tuấn Thần đứng gác rút đao kiếm. Có thể thấy người đột nhập có tốc độ cực nhanh và võ công kinh người.
Lai Tuấn Thần rút kiếm lao về phía cửa phòng. Long Ưng thì rời giường xuống đất để cho năng lượng kỳ dị của Ma chủng trải ra toàn thân. Tinh thần của hắn nhanh chóng đạt tới trạng thái cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2455689/chuong-6.html