Ngoài trồng trọt, quả thực Từ Ngôn không biết Hải Đại Kiềm còn làm được việc gì. Hắn không muốn cùng đi với một con cua tới Tây Châu Vực mà chữ ngu viết chình ình trên mặt nó.
Thành sự không có, bại sự có thừa, chính là câu nói để chỉ Hải Đại Kiềm.
Gã không biết gì về chuyện của chiếc bình sứ, nên Từ Ngôn cũng không sợ gã sẽ để lộ điều cơ mật gì. Bởi vậy, phóng sinh gã mới là lựa chọn tốt nhất.
Hải Đại Kiềm tựa như con giun ký sinh trong Thiên Cơ phủ. Từ Ngôn nghĩ tới điều này nên việc thả con cua ngốc này đi đã khiến tâm tình hắn nhẹ nhõm hơn. Mà Hải Đại Kiềm đi sau hắn lại vô cùng hứng khởi.
Đối với gã, dù là thế giới hóa cảnh hay Chân Võ giới cũng không khác gì nhau. Có điều khi nghe nói cua Đại Vương là bá chủ biển sâu ở thế giới này, Hải Đại Kiềm hăng hái hẳn lên.
Họ hàng nhà cua không ăn thịt nhau, ở Tình châu là vậy, chắc hẳn ở Chân Võ giới cũng thế. Chỉ cần gã tìm được đồng loại của mình, từ nay về sau gã sẽ có thể nghênh ngang bò khắp đáy biển.
Hải Đại Kiềm phởn chí, cất tiếng hát lên một điệu nhạc chói tai.
Sau khi cả hai rời khỏi hang, Phí Tài mới tỉnh lại. Vừa mới mở mắt ra, Phí Tài đã nhìn thấy một gương mặt to bè, vừa cười vừa phun bọt nước. Gã dụi mắt mấy cái để nhìn kỹ hơn, rồi sợ quá mà ngất đi.
"Trưởng lão đại nhân, tên nhãi này là ai thế. Nhát gan quá, mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1100421/quyen-9-chuong-976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.