Dịch giả: Hoangtruc
Lúc đó còn quá nhỏ, cho nên Từ Ngôn không để ý đến một chân tướng kinh người.
Kỳ thật Quỷ sai thường xuyên xuất hiện ở bên ngoài đạo quán không phải tới câu mệnh lão đạo sĩ, mà là đến lấy mạng Từ Ngôn hắn!
Phàm là người phải chết đều có quỷ sai tới dẫn đi. Hắc Bạch Vô Thường chỉ đối mặt với người phải chết, tuyệt sẽ không đưa lưng về phía sinh linh sắp chết. Chân tướng này cực kỳ bé nhỏ lại dễ khiến người ta bỏ sót mất, mãi đến hơn ba mươi năm sau Từ Ngôn mới nhìn ra được rõ ràng.
"Ích Vân thức, độ sinh cơ..."
Từ Ngôn lẩm bẩm si ngốc, ánh mắt trở nên đau khổ mà mờ mịt.
Hắn nhớ tới sư huynh, nhớ tới Sở Linh Nhi cứ ba năm một lần lại đứt đoạn sinh cơ, nhớ tới loại kỳ hiệu khác của Ích Vân thức, cũng nhớ tới lúc mình còn nhỏ, lão đạo sĩ đã nắm tay dạy bảo hắn phần kỳ công này.
Hóa ra Hắc Bạch Vô Thường tìm mình, mà lão đạo sĩ lại độ mạng cho đệ tử duy nhất đi theo ông từ nhỏ này!!!
"Sư phụ!"
Tiếng kinh hô vang lên, như tiếng sấm xuất hiện trong lòng Từ Ngôn. Loại khiếp sợ này khiến hắn mờ mịt không hiểu được. Nếu không phải do mình làm liên lụy, thân thể lão đạo sĩ sẽ không suy yếu. Hắn đi vào trong thâm sơn tìm kiếm sâm núi, lão đạo sĩ thì lại lấy mạng đổi mạng.
"Sư phụ..."
Hắn nhấc vò rượu lên, ngửa đầu rót xuống rồi nở nụ cười khổ. Trong tiếng cười mang theo đầy điên cuồng.
"Hóa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1100275/quyen-6-chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.