Dịch giả: Hoangtruc
Biên: Spring_bird
Tại một nơi cách thành Ngũ Địa hơn trăm dặm, Quỷ Nhãn bị chặt đứt một cánh thịt đang gầm gầm gừ gừ.
Trước mặt Quỷ Nhãn, Từ Ngôn đang xoay người lại, nói: "Đi vội như vậy, không phải định trốn về Quỷ Nhãn tông chứ?"
"Quỷ Diện! Ngươi đừng ép người quá đáng!" Quỷ Nhãn cả giận nói.
"Thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi a. Quỷ Nhãn lão huynh, bây giờ ngươi thừa một cánh, có bò đi cũng không nhanh được. Giết ngươi lúc này rất hợp lý."
Lời trêu chọc của Từ Ngôn nghe như vui đùa, thế nhưng Thiên Môn hầu có vui đùa đấy nhưng vẫn rất chân thật. Sát ý trong mắt của hắn không chút che giấu.
"Để mạng lại đi, đại thằn lằn!"
Không để Quỷ Nhãn nhiều lời, Từ Ngôn hừ lạnh một tiếng, pháp bảo xuất hiện trước người sắp sửa bổ xuống. Thế nhưng tích tắc sau, một tiếng gào to của một loại không phải trâu, cũng chẳng phải ngựa từ đằng xa truyền đến.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Mặt đất run rẩy, Quỷ Nhãn cả kinh, pháp bảo của Từ Ngôn không chém xuống mà lập tức được thu hồi lại bảo vệ bên người hắn.
Quay đầu nhìn lại, trong màn đêm xuất hiện từng gợn sóng, như thể thủy triều gào thét mà đến!
Đó là một bầy lạc đà cực lớn, đi đầu là một con cự đà thân cao tới hơn mấy trượng. Trên lưng nó có một lão giả đầu trọc thập phần già nua, khoác tăng y ngồi đó.
"Mao Đà!"
Quỷ Nhãn liếc mắt nhận ra người đến, đó là Đại yêu Mao Đà núi Đà Phong.
Tuy rằng lão không rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1100202/quyen-6-chuong-757.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.