Dịch giả: Trongkimtrn
Biên: Spring_bird
"Buông ra, buông ra!"
Từ Ngôn thật sự ảo não không thôi, cả giận bảo: "Đều buông hết ra!"
Nghe tiếng hét giận dữ này, Sở Linh Nhi ngoan ngoãn buông lỏng tay, trong đôi mắt to còn lộ ra dấu lệ oan ức. Vương Bát Chỉ và Mập Cửu cũng không ôm nhau nữa, nguyên một đám rất ngoan ngoãn.
"Nơi này là Ma La động đấy. Các người giờ náo loạn làm cái gì, nếu mất mạng thì sao hả?!"
Bất luận là Vương Bát Chỉ, Mập Cửu hay là Sở Linh Nhi đều tính là bạn cũ của hắn, Từ Ngôn không muốn ba người này chết trong Ma La động. Tuy rằng hắn lúc này đang quở trách, nhưng mà ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Khương Đại Xuyên ở đối diện.
Khí tức Khương Đại Xuyên trước đó quá mức đáng sợ, Từ Ngôn đã sẵn sàng không tiếc vận dụng mắt trái để chống cự. Thế nhưng lúc này gã dường như trở nên rất biết điều, cũng không động, chỉ ôm bả vai với thần thái khinh thường, đảo mí mắt nhìn bầu trời. Không biết gã đang suy tính mưu ma chước quỷ gì đây.
Tại sao gã không thừa cơ đánh lén nhỉ?
Tận đáy lòng Từ Ngôn thì thầm một câu như vậy. Mình bị mấy người bạn bè cuốn lấy, cơ hội tốt như vậy mà quỷ sứ đứng đầu nổi danh âm hiểm tàn nhẫn lại rõ ràng không ra tay. Điểm này có hơi ngoài dự liệu.
Đuổi ba người qua một bên, Từ Ngôn nhìn Bàng Phi Yến già nua đứng cách đó không xa, trong lòng thở dài một tiếng. Hắn đối diện với Khương Đại Xuyên cười lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1100033/quyen-4-chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.