Dịch giả: Hoangtruc
Đêm khuya, trong phòng tối om, Từ Ngôn đang ngồi xếp bằng trên giường vận chuyển tâm pháp Trúc Cơ cảnh. Bất chợt hắn mở hai mắt ra.
Một bóng người mập mạp đang bước ra khỏi vách tường.
“Nửa đêm ngày mai sẽ động thủ. Chuẩn bị sẵn sàng đi."
Hai mắt Khương Đại lóe lên ánh sáng xanh lập lòe, nhìn qua rậm rạp quỷ khí, thầm thì nói nhỏ về thời gian động thủ.
"Được!"
Từ Ngôn chỉ nói một từ, lại lần nữa nhắm hai mắt lại.
Vốn Khương Đại còn định lôi kéo đối phương, ít nhất cũng khiến tên tân đệ tử không có kiến thức này không cần phải lo lắng sợ hãi. Không nghĩ người ta còn an ổn hơn cả gã nữa.
Khương Đại trợn to mắt, cảm thấy không thú vị bèn quệt miệng quay trở về phía vách tường.
Không sợ là tốt nhất. Chỉ cần giúp gã mở ra được ba tầng trận pháp, cỗ khôi lỗi này sẽ không còn tác dụng gì nữa. Dựa theo tác phong từ trước tới giờ của Khương Đại, một khôi lỗi không còn tác dụng thì nên biến mất ở nhân gian mới là kết cục tốt nhất.
Nhớ tới khí tức khiến đáng sợ trong mắt trái của Từ Ngôn, Khương Đại ngồi trong phòng trầm ngâm một lúc, sau đó hừ lạnh một tiếng. Gã quyết định sau khi trộm lấy linh đan rồi tốt nhất là không để ý tới Từ Ngôn nữa, phòng ngừa lỡ như khó thoát thân được.
Kỳ thật Khương Đại cũng tự cảm thấy kỳ quái.
Chỉ là một tên Trúc Cơ vừa mới vào tông môn lại khiến gã nảy sinh kiêng kị, thậm chí còn sợ hãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099891/quyen-4-chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.