Dịch giả: Hoangtruc
Từ Ngôn cảm thấy Sở Linh Nhi có thể thoải mái gọi hắn một tiếng sư thúc. Loại trưởng bối sư thúc này trong mắt Từ Ngôn coi như có cũng được, không có không sao, có thể thân, cũng tính là không thân thiết gì. Quan hệ thúc chất này không gần gũi tới mức có thể đánh đổi sinh cơ để cứu giúp.
Thế nhưng cái tầng quan hệ anh rể này là từ đâu mà luận ra?
Từ Ngôn há to miệng, thậm chí có thể nhét được quả trứng ngỗng vào được.
“Anh rể? Ai là anh rể của cô?” Từ Ngôn giận tím mặt, nói: "Ta cũng không phải phò mã!"
Anh rể của công chúa vốn phải nên là phò mã mới đúng. Từ Ngôn không có loại thân phận khiến người người hâm mộ thế này.
“Ngươi nha, Thiên Môn hầu Đại Tề, Thái Bảo Quỷ Vương môn, là anh rể của ta!” Sở Linh Nhi cười híp mắt, giọng điệu mê say: “Bàng Hồng Nguyệt là tỷ của ta, chúng ta chơi với nhau từ nhỏ, thân thiết như chị em. Phu quân của Hồng Nguyệt tỷ tỷ không phải là anh rể sao?”
Từ Ngôn rất giật mình, bởi vì hắn không được biết đến bí mật nhỏ này của nương tử mình.
Từ Ngôn cũng rất hối hận, nhìn tiểu công chúa tinh quái trước mắt, hắn như nhìn thấy được… một miếng thuốc cao dán vuông vức, dính vào phải mất một lớp da mới dứt ra được.
“Ta… chuyện này… Bàng Hồng Nguyệt nàng…”
Từ Ngôn bắt đầu cà lăm. Nửa tháng trước hắn có thể thẳng thắn hùng hồn nói rằng hắn và Bàng Hồng Nguyệt chỉ là cặp vợ chồng hờ mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099814/quyen-4-chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.