Dịch giả: Hoangtruc
Thủy lao nhỏ hẹp lại mờ tối, hơn nữa lại nặng nề, không người nói chuyện. Chỉ nghe thấy âm thanh xực…xực…
Là tiếng cắn nuốt đồ ăn, phải có hàm răng rất sắc bén mới có tiếng cắn xé xương thịt như vậy được.
Ực…ực…Từ Ngôn cúi đầu, cắm cúi ăn, mãi đến khi khúc xương trở nên sạch bong, sáng bóng.
“Sườn lợn rán hong gió, đã hun khói nên mùi vị khá ngon. Cô có muốn ăn không?”
Móc đồ ăn ra khỏi túi trữ vật, Từ Ngôn lau sạch mỡ bám trên khóe miệng hỏi. Vị tiểu công chúa bên kia đã sớm há hốc miệng. Không phải nàng muốn ăn miếng sườn lợn rán, mà là bị hành động của Từ Ngôn làm cho kinh ngạc.
“Túi trữ vật của ngươi, dùng để đựng đồ ăn?”
Sở Linh Nhi rất khiếp sợ. Theo nàng biết, túi trữ vật của tu hành giả chỉ chứa pháp khí, linh thạch hoặc các loại tài liệu. Có lẽ cả thiên hạ cũng chỉ có vị này dùng túi trữ vật chứa sườn heo mà thôi.
“Nói nhảm, túi lớn như vậy, không đựng đồ ăn thì đựng cái gì?”
Từ Ngôn rất buồn bực. Túi trữ vật thượng phẩm của hắn rất lớn, có loại không gian cực lớn mang theo bên người, nếu không bỏ đồ ăn vào hắn cảm thấy có lỗi lớn với bao tử của mình. Mà kỳ thật hắn cũng quá nghèo, nếu có thể nhét đầy linh thạch thì ai dùng túi trữ vật nhét đồ ăn làm gì?
Móc từ trong túi trữ vật ra một bao gạo, rồi tìm lấy hai bao bột mì, cuối cùng Từ Ngôn còn lôi ra một cái nồi đen to.
“Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099811/quyen-4-chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.