Dịch giả: Archnguyen1984
Kỳ thật, Hứa Chí Khanh không muốn chết. Đáng tiếc, hôm nay lão không sống nổi.
Thân thể bị cắt thành hai đoạn, mưa máu bắn tung tóe, thậm chí lão còn nhìn thấy nửa thân thể kia của chính mình đang dần văng ra xa. Trong thời khắc cuối của sinh mệnh, lão thấy được rất nhiều ánh mắt hoảng sợ của người Hứa gia, thấy được ánh lửa đang bốc lên, thấy được cả nơi phát ra đạo kiếm khí kia.
Mắt lão dần mất đi sự sống, sự phẫn hận vô tận cũng dần mờ mịt, cuối cùng sinh cơ của lão hoàn toàn tiêu tan.
Trước khi Hứa Chí Khanh chết, lão đã nhận ra được người thừa dịp lão bị Bàng Vạn Lý đánh trọng thương ra tay.
Quả nhiên, có thể sử dụng thủ đoạn đê tiện hèn hạ như thế chỉ có thể là vị Thái Bảo tới từ Tề Quốc kia.
Lão đã biết trước Từ Ngôn là người ngoan độc, nhưng tới lúc sắp chết lão mới phát hiện ra, sự hèn hạ tới từ đối phương còn lớn hơn cả Hứa Chí Khanh lão.
Một tên tiểu bối vô sỉ…
Manh theo câu chửi rủa cuối cùng, Hứa Chí Khanh đã hoàn toàn trở thành một cô hồn dã quỷ. Từ Ngôn còn thấy oan hồn không cam lòng của lão nhe răng trợn mắt giữa không trung.
Một oan hồn nho nhỏ còn chưa đủ khiến Từ Ngôn chú ý. Sau khi chém ra một kiếm là hắn quay đầu bỏ chạy, nhanh chóng lẩn vào trong đám người.
Thi thể Hứa Chí Khanh rơi xuống, người của Hứa gia đều choáng váng. Mấy cao thủ có tu vi cao nhất phản ứng đầu tiên, phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099786/quyen-3-chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.