Dịch giả: Từ Ngôn
Tháp Hiên Minh rất lớn, nhất là tầng một, bàn thờ, tượng thần, đỉnh lô hay nhang khói đều không thiếu.
Trên chiếc đỉnh lớn cả vòng tay người ôm không hết còn đang cắm cây hương cao hơn hai thước. Thứ này hẳn là do có gia đình giàu sang nào mới làm lễ tạ thần, chẳng biết đã lễ tặng cho Hiên Minh tháp bao nhiêu tiền nữa.
Đi qua đại điện, Từ Ngôn và Trần Đô cùng nhau tiến lên tầng hai.
Tầng hai của tháp là nơi để tiếp khách, tầng ba mới là chỗ Trần Đô ở. Đến chỗ này, Từ Ngôn có cảm giác như mình đi vào tửu quán xa hoa nhất kinh thành, có mấy tiểu đạo đồng bưng trà thơm trái cây lên xong một mực khom người cung kính lui ra ngoài.
Giẫm lên thảm lông ngỗng, Từ Ngôn tán thưởng không thôi: “Người xứng quần áo, ngựa xứng yên. Linh lung bảo tháp dưỡng thần tiên, chỗ bảo địa này của Trần pháp sư quả nhiên phong thủy tốt nha.”
Từ Ngôn lúc này là vừa nói vừa đứng cạnh cửa sổ, tuy là đã đến cuối năm nhưng thời tiết Đại Phổ vẫn ấm áp, gió núi thổi tới trước mặt cũng chưa tạo cảm giác lạnh lẽo mà trái lại, khiến toàn thân thư thái. Thêm nữa xa xa lại có dòng sông nhỏ chảy qua, thế chẳng phải là có gió có nước, phong thủy thật tốt sao.
“Ngôn pháp sư quá khen, ha ha ha, căn nhà nhỏ bé của bổn tọa không đáng nhắc tới. Nếu Ngôn pháp sư thích thì có thể tìm một nơi tốt trong đạo quán rồi xây một bảo tháp bảy tầng khác, đó mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099767/quyen-3-chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.