Dịch giả: Hoangtruc
Liếc mắt đưa tình trong thanh lâu thế này Từ Ngôn đã thấy trọn cả một năm, cho nên chuyện chọc ghẹo đám nữ nhân cũng là chuyện thuận buồm xuôi gió. Sau đó hắn đi qua thanh lâu, đến một tiểu viện nho nhỏ sâu bên trong.
Hậu viện Mai Hương lâu ở Phong Đô thành cũng có một gian viện nhỏ, năm xưa đó là chỗ ở của Từ Ngôn. Hôm nay Mai Hương lâu đã được Mai Tam Nương dời đến Đại Phổ, tuy địa thế đã khác, có điều bố cục của Mai Hương lâu vẫn như xưa. Tại một nơi yên tĩnh vẫn có một tiểu viện, hơn nữa ngoài chuyện để nuôi dưỡng con heo Tiểu Hắc ra thì căn bản không còn ai nữa.
Tiểu viện này, là chỗ ở mà Mai Tam Nương để dành cho đệ đệ mình.
Nhìn tiểu viện, Từ Ngôn chợt thấy lòng ấm áp, tiện tay ném Tiểu Hắc qua một bên. Bàng gia ồn ào quá, cho nên Từ Ngôn quyết định lưu lại Mai Hương lâu vài ngày, ít nhất cũng tránh mặt nữ nhân điên Bàng Doanh Hoa kia cho khỏe.
“Làm sao vậy? Xú tiểu tử, có phải cãi nhau với nương tử rồi không?”
Nghe nói Từ Ngôn đến đây, Mai Tam Nương nhanh chóng tìm qua. Vừa thấy mặt, nàng đã chống tay lên eo quát hỏi, một bộ dáng hệt như lão tỷ đang răn dạy đệ đệ mình.
“Không có cãi, ta với Hồng Nguyệt vẫn tốt a. Tam tỷ nhanh đi làm cơm cho ta đi, bụng đói mốc meo cả rồi!” Từ Ngôn hặc hặc cười cười, vỗ bụng nói.
“Không cãi nhau mà tâm tình không tốt như vậy sao? Nhìn ngươi cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099759/quyen-3-chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.